Tóm tắt phim Tình Yêu Mà Thôi: Sau khi đặt dấu chấm cho sự nghiệp cầu lông, Tống Tam Xuyên quyết tâm chuyển sang bộ môn quần vợt ở tuổi 22. Trên hành trình ấy, anh đã gặp được những người đồng đội đáng quý: một Lương Hữu An luôn tin tưởng và ủng hộ anh vô điều kiện, các vị huấn luyện viên tâm huyết với nghề và những người bạn chân thành, nhiệt huyết. |
Ai cũng mang trong mình khát vọng được tỏa sáng và một “cái tôi” đầy sợ hãi. Sợ bước ra khỏi vùng an toàn, sợ bắt đầu một việc chưa từng có tiền lệ, sợ nỗi ám ảnh từ quá khứ lại ùa về… Tất cả những nỗi sợ ấy như muốn nhấn chìm ta xuống sâu đáy vực, và dù ta cố gắng vùng vẫy thế nào cũng không thể đuổi kịp từng bóng người lướt qua trước mắt. Cảm giác dường như chỉ có mình ta bị bỏ lại, còn thế giới vẫn đang mải miết tiến về phía trước. Thế nhưng, chỉ cần niềm tin trong bạn không bị dập tắt, ngọn lửa nhiệt huyết vẫn chờ đợi thời cơ để bùng cháy, cộng thêm một chút liều lĩnh và mạo hiểm, chắc chắn sẽ đến ngày bạn có cơ hội lật ngược tình thế, vươn tay chạm tới đỉnh vinh quang.
Tống Tam Xuyên: “Tôi chính là tiền lệ”
Người ta thường nghĩ thiên tài có nhiều lợi thế hơn người bình thường, nhưng điều họ không biết là: khi một người có xuất phát điểm cao hơn, điều đó đồng nghĩa với việc họ càng phải nỗ lực hơn người khác gấp nhiều lần.
Tống Tam Xuyên được mệnh danh là thiên tài trong giới thể thao, là tượng đài trong lòng biết bao thế hệ trẻ nhưng vẫn phải chịu khuất phục trước vấn đề tâm lý. Đối với một vận động viên, thể lực và kỹ năng có thể được cải thiện theo thời gian, nhưng chướng ngại tâm lý lại là vấn đề nan giải nhất. Nó khiến cho phong độ của một người lên xuống thất thường, trở thành điểm yếu tại thời điểm then chốt, tệ hơn sẽ bị những kẻ ganh ghét đố kỵ lợi dụng để loại trừ đối thủ. Thế nhưng, bất chấp lời chê tiếng cười và cái nhìn khinh bỉ từ kẻ khác, Tam Xuyên vẫn ra sức tập luyện mỗi ngày, đồng thời đảm đương tất cả những công việc vụn vặt nhất của câu lạc bộ. Dường như, điều khiến anh kiên trì bám trụ lâu đến vậy không chỉ đơn thuần là tình yêu thể thao mà chính là khát vọng được chiến thắng thêm một lần nữa.
“Nếu cứ thi đấu là thắng, ai mà chẳng vui vẻ đi thi đấu. Người đấu trận nào cũng thua nhưng vẫn dám đấu, chắc là vì muốn thắng”.
Khi một người sống hết mình với đam mê, đó là lúc họ tỏa sáng nhất. Dù trước kia bị trói buộc bởi ước mơ của người khác hay khi quyết tâm theo đuổi ước mơ của riêng mình, ở Tống Tam Xuyên vẫn luôn tỏa ra một nguồn năng lượng mạnh mẽ khiến người khác phải thán phục. Chàng trai ấy tuy có chút ngang bướng nhưng lại nỗ lực nhiều hơn bất kỳ ai khác. Có lẽ vì vậy mà Tam Xuyên là người duy nhất đủ khả năng phá vỡ định kiến của xã hội. Sự kiên trì, nhẫn nại cùng tinh thần quyết tâm không từ bỏ đã chạm đến trái tim của những người xung quanh, khiến những cậu nhóc “vô lo vô nghĩ” kia bắt đầu muốn bứt phá khỏi giới hạn của mình, từ đó dần mở ra một tương lai tươi sáng hơn cho cả tập thể và chính bản thân anh. Tất cả những người trước kia từng coi thường anh, cho rằng anh không đủ tư cách, ngay cả những người tưởng chừng như “rành đời” nhất cuối cùng cũng phải thừa nhận Tống Tam Xuyên chính là viên ngọc quý giá nhất họ tìm được.
Lương Hữu An: chân thành đổi lấy lòng tin
Nếu ở trong vùng an toàn quá lâu, ít nhiều ta cũng sẽ cảm thấy lo sợ khi phải tự mình bắt đầu một hành trình mới, bởi đó là lúc ta cần học cách làm chủ và chịu trách nhiệm cho mọi quyết định của mình.
Vốn là một người có nhiều năm kinh nghiệm trên thị trường thể thao nhưng khi đảm nhận chức vụ quản lý của câu lạc bộ, đó vẫn là một trải nghiệm mới đầy thử thách với Lương Hữu An. Khác biệt trong phong cách làm việc của một người có tư duy kinh doanh và đội ngũ huấn luyện viên, vận động viên là điều không thể tránh khỏi. Thế nhưng, chính sự hy sinh thầm lặng cùng tình cảm chân thành của Hữu An dành cho câu lạc bộ đã dần xua tan mọi mâu thuẫn và hiểu lầm. Một người quản lý sẵn sàng hứng chịu mọi sự công kích và ánh mắt khinh thường từ bên ngoài để bảo vệ câu lạc bộ, một Lương Hữu An luôn chủ động thay đổi bản thân để đến gần mọi người. Tấm lòng chân thành ấy khiến cho những người “cứng đầu” nhất cũng phải “mềm lòng”.
Từ một người quản lý bị gắn mác “không hiểu chuyên môn”, “không đủ chuyên nghiệp”, chẳng biết tự lúc nào, Lương Hữu An đã trở thành một “đồng đội” thân thiết của cả câu lạc bộ. Chẳng còn khoảng cách giữa quản lý và nhân viên, giữa họ dần hình thành một mối liên kết sâu đậm, bình đẳng và thân thương như người nhà. Dù khi câu lạc bộ vươn mình tỏa sáng hay lúc rơi vào khủng hoảng, bị người đời xem thường, chỉ trích, các thành viên vẫn luôn tin tưởng và đồng hành cùng Hữu An trên mọi chặng đường. Trên hành trình ấy, dường như không chỉ riêng Hữu An mà tất cả mọi người đều đã trưởng thành cùng với sự lớn mạnh của câu lạc bộ.
Tình đồng đội: yếu tố quan trọng dẫn đến thành công
Có câu nói rằng: muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng nhau. Từ một câu lạc bộ nhỏ bé, tồi tàn, Câu lạc bộ tennis Dịch Tốc đã vươn mình trở thành một điểm sáng trong giới thể thao. Có thể nói, kỳ tích ấy sẽ không thể xuất hiện nếu thiếu mất sự hiện diện của bất kỳ thành viên nào.
Sự chân thành của Lương Hữu An và nhiệt huyết cháy bỏng của Tống Tam Xuyên đã thổi bùng khí thế của câu lạc bộ, giúp mỗi thành viên nhận ra tầm quan trọng của tinh thần đồng đội. Dù cuộc chiến trên sân đấu là cuộc chiến đơn lẻ nhưng ta sẽ không thể tiến bộ nhanh chóng nếu luôn làm mọi việc một mình. Đứng cạnh người giỏi hơn sẽ giúp ta có thêm ý chí và động lực, ngay cả người yếu thế hơn cũng có những điều đáng để học hỏi. Chỉ khi chúng ta đồng lòng trước mọi thử thách, yêu thương và ủng hộ nhau trên mọi chặng đường, ta mới có đủ sức đưa cả tập thể ngày càng bay cao hơn.
Bài học ý nghĩa về tình yêu và gia đình
Tình yêu cũng chỉ đơn giản là yêu mà thôi
Chúng ta thường nghĩ rằng ở mỗi giai đoạn trong cuộc đời, tình yêu luôn có sự khác biệt. Tình yêu ở độ tuổi 20 rực cháy như ngọn lửa giữa Hè, có chút nông nổi, bồng bột nhưng lại ánh lên sự dũng cảm, dám nghĩ dám làm. Bước qua tuổi 30, người ta có xu hướng muốn tìm một mối quan hệ ổn định, sợ hãi những biến số xuất hiện trong “vòng an toàn” của mình. Thế nhưng, suy cho cùng, dù ở độ tuổi nào thì tình yêu cũng chỉ đơn thuần là cảm xúc nhớ thương một người, muốn quan tâm và ở bên người đó mỗi ngày, muốn được đồng hành cùng người ấy trong mọi buồn vui của cuộc sống. Nếu vậy, tình yêu ở tuổi 20 hay 30, 40 có gì khác biệt?
Có vẻ như, vì ta luôn nghĩ rằng đích đến của tình yêu là hôn nhân nên một cách vô tình, ta đã gắn lên tình yêu những trọng trách nặng nề, để rồi những cảm xúc đơn thuần thuở đầu dần biến thành nỗi lo lắng về thân phận, khoảng cách tuổi tác, vấn đề con cái… Thay vì xem hôn nhân như một đích đến, sao ta không xem nó như một “cánh cửa” mở ra hành trình mới của riêng hai người? Trên hành trình ấy, vì có đối phương mà mọi giây phút đều trở nên ý nghĩa, ta cũng trưởng thành hơn, dũng cảm hơn, trở thành một phiên bản tốt hơn của chính mình. Nếu có thể cùng nhau nắm tay đi đến cuối con đường, đó hẳn nhiên sẽ là điều tuyệt vời nhất, nhưng dù cho không thể, ta cũng không còn điều gì tiếc nuối. Bởi khi quay đầu nhìn lại, ta sẽ chỉ thấy một “bản thân” đã sống hết mình với con đường ta đã chọn.
Gia đình: điểm tựa vững chắc “không hoàn hảo”
Nếu phải chọn ra một công việc khó khăn nhất, có lẽ đó chính là làm cha mẹ. Đôi khi, ta thấy họ thật mạnh mẽ, kiên cường, dường như có thể đánh bại bất kỳ “cơn sóng” nào, nhưng có lúc, họ cũng bị quật ngã bởi những sai lầm và gánh nặng trên vai. Và dĩ nhiên khi ấy, những người con và người thân trong gia đình ít nhiều đều sẽ bị tổn thương. Một cuộc hôn nhân đổ vỡ sẽ để lại vết thương khó lành cho người ở lại, khiến con trẻ dễ mất niềm tin vào tình yêu; ước mơ của người đi trước trở thành sợi dây xích kìm chân đứa trẻ; sự đố kỵ của người đến sau khiến con trẻ hiếm có được một ngày hạnh phúc. Thế nhưng, nếu tạm thời bỏ qua những “vết nứt” ấy và nhìn kỹ hơn, ta sẽ thấy đằng sau đó vẫn ẩn chứa tình yêu thương và sự quan tâm vô bờ của cha mẹ dành cho mình. Có thể đôi lúc, họ khiến ta cảm thấy mệt mỏi và đau khổ tột cùng, nhưng cuối cùng, dù ta đi đến bất kỳ nơi đâu, họ vẫn mãi là điểm tựa vững vàng nhất, đồng hành cùng ta trên mọi hành trình. Gia đình có thể không hoàn hảo nhưng lại là chốn về an yên nhất.
Thông tin chung Phim: Tình Yêu Mà Thôi Năm phát sóng: 2023 Diễn viên Chính: Ngô Lỗi (Tống Tam Xuyên), Châu Vũ Đồng (Lương Hữu An) |
Xem thêm:
Điền Canh Kỷ: Bức tranh về cuộc sống của người nông dân thời phong kiến
You Are My Spring: Xoa dịu tổn thương, mở lòng đón nhận hạnh phúc