Vậy là mình đã xem hết Lovely Runner. Nhớ lại thì, điều gì đã đưa mình đến với bộ phim này nhỉ? Là bài hát Sudden Shower. Lúc đó mình không hiểu lời bài hát, cũng chưa từng xem qua nội dung phim, nhưng giai điệu của bài nhạc khiến mình “đổ” ngay từ lần nghe đầu tiên.
Với mình, Lovely Runner là một bộ phim khá nhẹ nhàng, đáng yêu, hài hước, phù hợp để giải trí và chữa lành. Phần lớn nội dung lấy bối cảnh học đường nên có cảm giác tươi trẻ như được trở về thời thanh xuân. Những rung cảm đầu đời tuy có chút trẻ con, vụng về nhưng lại là mảnh ký ức đáng quý nhất. Đề tài xuyên không nên có đôi chỗ mình không hiểu lắm, hoặc có thể do dạo này mình thường xem phim tình cảm U30, U40 nên không kịp thích ứng lại với dòng phim thanh xuân vườn trường.
Trước tiên, mình tóm tắt một chút nhỉ:
Sau tai nạn, Im Sol bị liệt hai chân. Ở độ tuổi đẹp nhất của đời người – tuổi 19, Sol cảm thấy tuyệt vọng khi nghĩ đến tương lai của mình. Lúc cô đang đau khổ nhất, một cuộc điện thoại bất ngờ gọi đến. Đó là giọng nói của một ca sĩ mới ra mắt – Seon Jae, một người xa lạ mà cô chẳng hề quen biết, người đã giúp cô tìm lại hy vọng sống.
Nhiều năm sau, Sol trở thành fan cứng của Seon Jae, nhưng anh lại đột ngột tự tử sau khi tuyên bố giải nghệ. Dòng thời gian bất ngờ thay đổi, Sol thấy mình đang đứng tại ngôi trường cấp ba năm nào. Lần này, cô quyết tâm bằng mọi giá phải cứu được Seon Jae.
Có khá nhiều lý do mình ưng ý Lovely Runner, từ nội dung, nhạc phim, cảnh quay đến “phản ứng hóa học” của hai diễn viên chính, cách bộ phim đem lại tiếng cười cho khán giả, cả một vài thông điệp mình cảm nhận được. Sau khi ngẫm lại, mình tóm gọn được 6 điều sau:
Mở đầu phim vô cùng ý nghĩa
Lovely Runner mở ra vào thời điểm Sol đang nằm trên giường bệnh. Ánh mắt cô tuyệt vọng nhìn ra cửa sổ, tựa hồ chẳng còn một tia hy vọng sống. Trong lòng Sol tràn ngập nỗi đau khổ và uất hận, cô chán ghét cuộc sống này, đến mức chỉ muốn từ bỏ bản thân mình.
Lúc này, một cuộc điện thoại bất ngờ gọi đến. Một chàng trai lạ mặt, người mà Sol vừa buông lời mắng nhiếc và cáu giận lại hết lòng an ủi và động viên cô:
Cảm ơn bạn vì vẫn tiếp tục sống. Chỉ cần bạn còn sống là những người bên cạnh bạn đã thấy may mắn và biết ơn rồi. Vậy nên, hôm nay bạn hãy tiếp tục sống nhé. Trời đẹp thế này mà. Ngày mai trời sẽ mưa, nên là hãy đợi mưa tạnh, và tiếp tục sống tiếp nhé. Rồi sẽ đến lúc mọi thứ trên đời này đều trở nên tốt đẹp hơn.
Khoảnh khắc ấy, không chỉ riêng Sol mà cả mình cũng rơi nước mắt. Mình cảm nhận được nỗi tuyệt vọng qua ánh mắt thẫn thờ của Kim Hye Yoon, lúc chị ấy tức giận như thể cả thế giới đang trêu ngươi mình, lúc nỗi đau đớn vỡ òa trong nước mắt sau khi nghe lời động viên của Seon Jae.
Đoạn phim này khiến mình nhớ đến một lời thoại rất hay trong phim Tomorrow: “Ngay bây giờ, có lẽ cậu đang thấy bị tụt lại so với người khác. Dù vậy, hãy cố sống. “Trời hôm nay thật đẹp, trời hôm nay âm u quá, thế nên mình không thể chết”. Hãy bắt đầu từ đó. Trên đường đời của cậu, sẽ đến lúc cậu nhận ra có lẽ mình đã sống vì ngày đó. Thế nên… hãy sống nhé.”
Lạc quan trong mọi hoàn cảnh
Trước khi Sol trở về quá khứ, một trong những điều mình ngưỡng mộ ở Sol chính là sự lạc quan và tích cực trong bất kỳ tình huống nào. Niềm vui “đu idol” đã trở thành niềm an ủi của Sol, là động lực để cô tiếp tục sống vui vẻ, bởi đó là người đã thắp sáng lại tia hy vọng của Sol. Nhờ vậy, Sol đã trưởng thành và trở nên nghị lực hơn bao giờ hết.
Có thể thấy trong tập 1, Sol gặp không ít khó khăn vì là người khuyết tật. Không chỉ trong cuộc sống hằng ngày, cả cơ hội việc làm cũng hạn chế. Thế nhưng, cách xử lý của cô luôn là: cười xòa cho qua, tự động viên rằng “nếu không phải vì cái cầu thang thì mình đã trúng tuyển rồi”, hay tự ngồi quẩy ở bên ngoài vì làm mất vé concert, còn tự an ủi rằng “ở ngoài nghe mà còn cảm động thế này, xem trực tiếp chắc ngất luôn mất”.
Có lẽ Sol đã mất một khoảng thời gian rất dài để học cách chấp nhận, học cách thích nghi và đương đầu với số phận. Mình nghĩ, nếu một ngày cuộc sống của mình rơi vào bế tắc như Sol, chưa chắc mình có thể vượt qua được. Bởi lẽ, không phải ai cũng có thể đứng vững trước biến cố, và những người vẫn lạc quan mỉm cười trước số phận thực sự rất mạnh mẽ.
Cơ hội tìm lại những điều đã bỏ lỡ
Ngay khi trở về quá khứ, điều đầu tiên Sol nghĩ đến là cứu sống Seon Jae. Và chính Sol cũng không ngờ rằng, đây cũng là cơ hội để cô nhìn lại những điều đáng quý đã bị che lấp bởi mảng ký ức tồi tệ. Thì ra chàng trai mà cô ngưỡng mộ bấy lâu lại gần đến vậy, thì ra cậu ấy quan tâm đến cô nhiều hơn cô nghĩ, thì ra người luôn âm thầm ở bên bảo vệ cô lại chính là người cứ ngỡ xa tận chân trời.
Ở bên Seon Jae, Sol như tìm lại được ánh sáng và ý nghĩa của thời thanh xuân. Những điều mà cô chưa từng làm hay cứ ngỡ sẽ không thể làm được nữa, giờ đây đều đã thực hiện được nhờ có Seon Jae. Sol đã tìm lại được báu vật của mình, chính là cậu bạn hàng xóm kế bên, và cả quãng thời gian tươi đẹp mà cô đã vô tình bỏ lỡ.
Không những vậy, cơ hội quay trở lại còn giúp Sol thấu hiểu được sự hy sinh thầm lặng của người nhà và những người xung quanh mình. Thì ra, lúc cô chìm đắm trong tuyệt vọng, lúc cô ích kỷ chỉ nghĩ đến bản thân mình, gia đình và những người yêu thương cô đã rất đau khổ và day dứt đến nhường nào.
Cảnh quay đẹp như mơ
Thật lòng thì dòng phim tình cảm, lãng mạn của Hàn Quốc chưa bao giờ khiến mình thất vọng, và Lovely Runner cũng không ngoại lệ.
Đầu tiên chắc chắn phải kể đến cảnh quay ấn tượng nhất của bộ phim. Đó là lần đầu tiên Seon Jae gặp Im Sol. Dưới cơn mưa rào bất chợt, cô bé Im Sol cười rạng rỡ, tay cầm chiếc dù vàng chạy đến bên Seon Jae. Cô kiễng chân nghiêng dù về phía anh, tưởng rằng anh là nhân viên giao hàng mà vô tư trò chuyện và tặng anh 2 viên kẹo. Khoảnh khắc ấy chỉ cần nhìn thôi cũng đã thấy rung động, nhưng thước phim quay chậm lại càng khiến trái tim thổn thức. Thời gian như ngừng lại, Seon Jae ngẩn ngơ với những cảm xúc mới lạ về cô gái trước mặt.
Cậu biết mình ghét thứ gì nhất không? Chính là trời mưa… Nhưng mà, ngày đầu tiên mình gặp cậu, trời cũng đang mưa. Hôm đó thực sự rất tuyệt.
Không chỉ riêng khoảnh khắc ấy, những khi cả hai ở bên nhau, cùng đi dạo, đi ăn, trò chuyện, cùng xem phim, tập xe đạp, những giây phút ngại ngùng, khi vô tình chạm mắt, vô tình đứng gần nhau, nhìn nhau cười… tất cả đều được ghi lại ở những góc quay đẹp nhất. Mình đặc biệt thích những cảnh phim quay chậm, bởi nó tạo cảm giác như trong mắt hai người họ chỉ có đối phương, bầu không khí lúc ấy lãng mạn đến rung động.
Trời sinh một cặp “vô tri”
Mặc dù rất thích những cảnh quay lãng mạn nhưng đáng tiếc, hai anh chị này vô tri nhiều hơn. Số lần “tình cảm” chắc chỉ bằng 1/3 số lần trẻ trâu của Seon Jae và Im Sol. Trước khi nói đến sự “hề hước” của cặp đôi này thì mình nói về khía cạnh nghiêm túc trước đi nhỉ.
Seon Jae có vẻ là một người không giỏi thể hiện tình cảm bằng lời nói. Ngoài mặt, Seon Jae luôn tỏ ra thờ ơ, xa cách, đôi khi nói lời hơi phũ phàng nhưng thực tế anh lại là một người rất tình cảm và tinh tế. Điều đó không chỉ thể hiện qua cách Seon Jae quan tâm đến Im Sol, mà mình còn thấy được vào lúc anh ấy bật khóc vì đã im lặng chịu đựng một mình để rồi nói những lời không hay với ba.
Về Im Sol, cô ấy cũng rất quan tâm Seon Jae, bởi điều cô sợ nhất là đánh mất anh mãi mãi. “Dù là bên kia trái đất, mình cũng thừa sức đuổi theo cậu. Dù cậu có ở hệ thời gian khác, mình cũng sẽ vượt qua để đến gặp cậu”. Thế nhưng, Sol lại không thể tiết lộ chuyện mình đến từ thời không khác. Vậy nên, cô chấp nhận ánh nhìn kỳ dị từ xung quanh, im lặng chịu đựng một mình, thậm chí sẵn sàng buông lời phũ phàng với Seon Jae, miễn là anh được sống.
Và cũng chính vì tình cảnh trớ trêu này nên giữa hai người xảy ra không ít tình huống “dở khóc dở cười”. Hai anh chị mà đứng gần nhau là kiểu gì cũng mắc cười, đã trẻ trâu lại còn overthinking nữa cơ. Mình nghĩ tổng lại chắc phải cười hết hơn nửa bộ phim vì sự hài hước của hai người này. Cặp đôi này có điệp khúc lạ lắm: vô tri, trẻ trâu, overthinking, lãng mạn 5 giây, lại overthinking, vô tri, ấu trĩ.
Anh Seon Jae thì hay ghen, mỗi lần ghen lại làm mấy trò không-ai-hiểu-nổi (ví dụ như nhổ luôn cây ớt của ba, chọc quê tình địch), còn Im Sol thì không thể nói ra bí mật nhưng vẫn muốn gần gũi với Seon Jae nên bất chấp mọi cách, không màng hình tượng (kiểu tui khùng cũng được, crush an toàn là được). Ngay cả khi đã ở đúng “thời không” của mình (tức là vào năm 34 tuổi), cả hai vẫn ấu trĩ và overthinking chẳng kém gì hồi trẻ. Đúng là trời sinh một cặp, không lệch vào đâu được, định mệnh có muốn chạy cũng không thoát.
Vậy ý nghĩa của việc quay ngược thời gian là gì?
Theo diễn biến của bộ phim, có thể thấy ta gần như không thể thay đổi những gì được mặc định sẽ xảy ra. Dù ta có cố gắng thay đổi quá khứ, thì sự thật là tương lai vẫn không có nhiều biến đổi. Mình nghĩ cái này giống như “định luật bảo toàn”, tức là nếu mình cố gắng thay đổi một điều gì đó ở quá khứ, vậy thì phải có một thứ khác cùng tần số hoặc cùng mức độ xảy ra, như vậy mới có thể giữ mọi thứ theo đúng quỹ đạo. Nói một cách đơn giản, nếu như Sol muốn cứu sống Seon Jae, vậy phải có một người khác chết thay, một mạng đổi một mạng.
Thế nhưng, xuyên suốt bộ phim, nhân vật Im Sol không nhận thức được điều đó. Hiển nhiên, vì điều Sol quan tâm chỉ là cứu được Seon Jae – người mà cô yêu nhất. Và ta có thể thấy, dù Sol đã bỏ ra rất nhiều công sức, cố gắng tìm mọi cách để ngăn chặn tại họa thì kết cục của Seon Jae vẫn không hề thay đổi, cho tới khi “có người thế chỗ”.
Vậy cuối cùng, mục đích của việc quay trở về quá khứ là gì? Có lẽ không phải là để thay đổi số phận, mà là để ta có cơ hội nhìn lại kĩ hơn những điều ta đã bỏ lỡ, tìm lại những “món quà” quý giá mà ta đã vô tình đánh mất. Những gì ta đã trải qua, những khoảnh khắc được ở bên người ta yêu, đó là những mảnh ký ức đáng trân quý mà không thứ gì có thể xóa sổ được.
Ký ức không biến mất đi. Hàng ngàn hàng vạn ký ức mà chúng ta nhìn, nghe, cảm nhận trong cuộc đời này sẽ đi về đâu nào? Tất cả đều thấm đượm trong linh hồn của chúng ta. Vậy nên, dù đầu óc ta có quên đi mất, linh hồn ta sẽ không quên và vẫn lưu giữ nó cẩn thận.
Thông tin chung: Phim: Lovely Runner (Cõng Anh Mà Chạy) Thời lượng: 16 tập Năm phát hành: 2024 Diễn viên chính: Byeon Woo Seok (Ryu Seon Jae), Kim Hye Yoon (Im Sol) |
Xem thêm:
Queen Of Tears: Hạnh phúc chỉ trọn vẹn sau những lần đổ vỡ
Nốt Trầm Đời Bác Sĩ: Tìm thấy ngọt ngào giữa cuộc đời đắng cay