Cuộc gặp gỡ giữa chúng ta liệu chỉ là tình cờ hay đã được định mệnh an bài? Thanh xuân của mình, nhờ có cậu mà bớt lạnh lẽo u ám, cũng vì có cậu mà rực rỡ hơn bao giờ hết. Dù rằng mỗi chúng ta đều có những bí mật muốn che giấu, và có thể ta vẫn chưa hiểu rõ về nhau nhưng sự xuất hiện của cậu khiến mình càng thêm trân trọng những điều ngẫu nhiên đến với cuộc sống của mình. Thật kỳ lạ, bởi chính mình cũng chẳng thể ngờ rằng những giây phút tình cờ ấy lại tạo nên món quà quý giá nhất trong quãng thời gian cấp ba của mình.
Câu chuyện về tình bạn và những rung động đầu đời
Một vài khoảnh khắc, vài lần chạm mắt cùng vô vàn những điều ngẫu nhiên đã đưa chúng ta lại gần nhau. Ngay cả trước khi kịp nhận ra, chúng ta – những con người xa lạ đã trở thành bạn bè thân thiết tự lúc nào, cùng nhau tạo nên những hồi ức tươi đẹp tại trường trung học Katagiri.
Chúng ta là những ai nhỉ? Là Hori nổi tiếng với vẻ ngoài xinh xắn, thân thiện, là Miyamura thoạt nhìn có vẻ u ám, khó gần nhưng lại có một trái tim ấm áp, là Yoshikawa tinh nghịch, Ishikawa có tình có nghĩa và Iruna – cậu bạn luôn khuấy động không khí ở bất kỳ nơi nào. Dĩ nhiên, sẽ thật thiếu sót nếu bỏ qua Hội trưởng Sengoku luôn tỏ ra nghiêm khắc nhưng cũng có lúc trẻ con, cô bạn Sakura chăm chỉ, một Remi cực kỳ đáng yêu, một Yanagi dịu dàng và cô bé Sawada kỳ lạ.
Chúng ta từ hiểu lầm, từ tình địch trở thành bạn, nhờ cãi vã mà trở nên thân thiết, có lẽ vì thế nên tình cảm giữa chúng ta mới đặc biệt đến vậy. Có thể mình chưa biết nhiều về cuộc sống hay quá khứ của cậu, cũng chưa nhìn thấu được phần sâu thẳm nhất trong con người cậu, nhưng mình thầm biết ơn vì chúng ta đã tìm thấy nhau tại thời điểm rực rỡ nhất của thanh xuân.
Ai cũng có những khía cạnh muốn che giấu…
Có lẽ, ai trong chúng ta cũng đều cất giấu một vài bí mật không muốn người khác phát hiện. Vì lo sợ ánh nhìn phán xét từ người ngoài, sợ mất hình tượng hoặc vì nó gắn liền với nỗi buồn trong quá khứ nên đôi khi, ta không đủ can đảm tiết lộ bí mật đó ngay cả với những người bạn thân thiết nhất.
Trong mắt bạn bè cùng lứa, Hori là một cô gái giỏi giang, xinh đẹp, được nhiều người theo đuổi. Thế nhưng, Hori khi ở nhà lại có phần giản dị, đôi lúc hơi xuề xòa như một bà nội trợ, có lúc tính tình cũng trẻ con, dễ cáu bẳn. Thật ra điều đó không có gì xấu, chỉ là hơi khó khăn cho cô ấy nếu để người khác nhìn thấy một hình ảnh hoàn toàn trái ngược với những gì họ luôn nghĩ.
Tương tự, cũng chẳng ai ngờ rằng, Miyamura – cậu bạn dịu dàng, tốt bụng, tươi sáng khác hẳn với ấn tượng ban đầu vẫn giữ trên mình những “vết thương từ quá khứ”. Có thể nỗi đau ấy đã dần phai mờ, cũng có thể nó dần chuyển thành sở thích của cậu, chẳng ai biết rõ, nhưng dường như những “dấu vết” ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong con người cậu. Còn với Sengoku – người giữ chức vụ Hội trưởng Hội học sinh, một người luôn cố gắng giữ tác phong nghiêm túc và thái độ nghiêm khắc thực chất lại rất yếu đuối và tự ti. Quả thật, không ai trong chúng ta hoàn hảo.
… nhưng mình thích cậu vì chính con người cậu
Miyamura biết rằng, bạn gái cậu rất khó hiểu. Đôi khi, cô ấy cực kỳ trẻ con và vô lý, nhưng cô ấy luôn hết lòng vì bạn bè, sẵn sàng đứng ra bảo vệ người mình yêu thương. Cô ấy trông có vẻ mạnh mẽ, thực chất lại mong manh và dễ vỡ. Cậu thấy hết tất cả những tật xấu của cô ấy, nhưng cậu vẫn yêu chính con người cô ấy, bởi một Hori rạng rỡ như ánh dương đã bằng lòng ở bên một Miyamura tầm thường. Nhưng có lẽ, chính Miyamura cũng không ngờ sự hiện diện của cậu đã trở thành điểm tựa vững vàng của Hori. Một Miyamura dịu dàng, ấm áp, trưởng thành, một Miyamura đôi lúc hơi ngốc nghếch, vụng về, tất cả những phần tính cách trong con người cậu chỉ duy nhất một mình Hori nhận ra và hết lòng trân trọng.
“Lần đầu tiên tớ thấy trời xuân xanh thẳm đến vậy. Giá như có thể đem khoảng trời bao la này tặng cho riêng cậu. Mà không… thay vì khoảng trời, có lẽ cậu sẽ thích một chiếc bánh phủ đầy kem tươi hơn”.
— Miyamura Izumi —
Với Remi cũng vậy, cô nhìn thấy tất cả những điểm yếu mà Sengoku luôn cố gắng che giấu. Cô biết cậu rất yếu đuối, cậu không giỏi nói dối, cũng dễ sợ hãi và thường hay bất an, nhưng Remi cũng biết vì cô mà cậu cố gắng trở nên mạnh mẽ, rằng tinh thần nỗ lực của cậu không hề thua kém ai. Đúng vậy, chúng ta không hoàn hảo, nhưng sẽ có người xuất hiện và ôm lấy một bản thể không hoàn hảo ấy của chúng ta.
Tuy không dễ dàng nhưng thế giới vẫn sẽ từng chút thay đổi như ta mong đợi
Đã có lúc mình thầm nghĩ nếu không có những lần tình cờ ấy, liệu chúng ta có gặp được nhau và bên nhau như hiện tại? Có thể mình sẽ phải chờ thêm một chút, kiên nhẫn thêm một chút, có thể cuộc gặp gỡ ấy sẽ đến chậm một chút, nhưng dù sớm hay muộn, nhất định cậu vẫn sẽ xuất hiện. Có thể ban đầu giữa chúng ta có chút hiểu lầm và ngại ngùng, nhưng chỉ cần đôi bên lùi lại một bước và chấp nhận mở lòng thì chắc chắn ta vẫn có thể trở thành bạn và tiến xa hơn nữa. Dù ở bất kỳ thời điểm nào, gặp được cậu vẫn là may mắn lớn nhất trong cuộc đời mình.
Một chút tâm sự
Ban đầu mình định viết theo kiểu hóa thân thành một nhân vật trong truyện, với hy vọng có thể nhìn toàn cảnh câu chuyện dưới góc nhìn của họ. Viết một hồi mình bắt đầu bí, vì mình không biết mình đang muốn đặt bản thân vào ai, nhìn dưới góc độ của ai cũng thấy khó hết T.T, vả lại mạch văn đang theo dòng cảm xúc nên mình cũng không muốn đổi.
Sau đó mình lại nghĩ, hay là giả bộ bản thân như một “người bạn vô hình” trong nhóm, âm thầm đứng nhìn và quan sát tất cả mọi chuyện trong cuộc sống của họ. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn chẳng biết nên viết thế nào. Vậy nên mình quyết định vẫn giữ bài viết như ban đầu, nhưng cảm giác nó vẫn hơi rối vì mình vẫn không biết góc nhìn này nên là của ai mới hợp lý, hay nói đúng hơn là… mình thấy có vẻ đặt vô ai cũng được T.T. Đành chấp nhận vì mình không phải một người viết lách giỏi, hiện tại cũng không biết nên sửa thế nào.
Thông tin chung Anime: Horimiya + Horimiya: The Missing Pieces |
Xem thêm:
Chàng Băng Giá và Nàng Lạnh Lùng: Viên kẹo ngọt cho những ngày cuối năm
Nhìn lại những khoảnh khắc đau lòng trong Fruit Basket (Season 1)